Nguyễn An Bình


Chùm thơ MÀU MƯA HUẾ

.

Màu mưa Huế

*Nhớ một mùa mưa Huế đã rất xa

.

Em có về những ngày mưa của Huế
Mới yêu Trường Tiền áo tím trong thơ
“Chưa ướt tóc nghĩa là chưa yêu Huế”*
Yêu dòng Hương mềm dải lụa đôi bờ. 

Mưa níu giữ bước chân người đến Huế
Thèm lang thang đường dệt tiếng mưa rơi
Đường đại nội kết đầy màu phượng đỏ
Tiếng hàng rong đêm trong gió chơi vơi.

Em thấy được gì trong mưa xứ Huế
Chút dịu dàng trong sóng mắt ngày mưa
Nhớ cô gái đi qua hàng long não
Trên gác trọ buồn thuở cuộc tình xưa**.

Mưa rây hạt trên hàng cây góc phố
Buổi sáng hồng lên chợt tím lưng chiều
Người ta nói Huế mưa hay đỏng đảnh
Phải lòng cô gái đẹp lại lắm chiêu.

Em còn giữ bao niềm riêng của Huế
Trong màn mưa trầm mặc tiếng chuông chùa
Nghe tiếng thở của đền đài lăng tẩm
Như mơ hồ tan biến dưới cơn mưa.

Người đã xa trong mưa dầm xứ Huế
Từng giọt mưa thành giọt nhớ giọt thương
Tuổi thanh xuân một thời em để lại
Tôi nao lòng nhớ vạt áo thơm hương.

Tôi yêu Huế yêu dáng mưa của Huế
Yêu thương người để được đến gần nhau
Tiếng lá ướt rạt rào trôi hun hút
Yêu câu hò qua bến Phu Văn Lâu.

Màu mưa Huế là nét riêng rất Huế
Màu thâm nâu núi Ngự cố đô xưa
Màu thời gian phủ trên từng di tích
Gọi em về thầm lặng Huế trong mưa.

__________

* Thơ Văn Công Toàn
*  Hình ảnh Diễm trong Diễm Xưa của Trịnh Công Sơn.

*

Hoa sứ Bến Văn Lâu

.

Mùa nầy hoa sứ nở chưa em?
Từng cánh hoa thơm xuống vai mềm
Anh thấy tháng tư về ngang Huế
Từng làn hương tỏa ngát đêm đêm.

Lại nhớ cơn mưa nguồn xứ Huế 
Hàng hoa sứ cạnh Phu Văn Lâu
Trầm tư muôn thuở bên dòng nước 
Sắc trắng tinh khôi thắm một màu.

Mùa nầy hoa sứ nở chưa em?
Đại Nội em về dấu chân quen
Thèm vạt nắng hồng môi thiếu nữ
Nét Huế trầm tư ngả bên thềm.

Đâu một thời ngựa xe võng lọng
Đâu một thời chiếu ngự truyền lô
Hoa vẫn đến mùa bung sắc trắng
Tô thêm sắc Huế nét mộng mơ.

Cổ kính muôn đời Huế của tôi
Huế buồn trong từng tiếng mưa rơi
Hoa sứ rụng đầy trên lối cỏ
Trắng cả con đường vết trăng soi.

*

Khúc tình rời tháng Năm

.

Ngày em thả sợi tóc thơ
Ta còn gởi mộng qua bờ trần gian
Môi thâm khói thuốc sắp tàn
Tro bay bụi lấp ngút ngàn trời xưa.

Quán buồn rào rạt tiếng mưa
Long lanh chớp lệ mấy mùa trăng non
Em, tình ngơ ngẩn môi son
Tôi, yêu dâu bể đã mòn chân em.

Tình người những bước bon chen
Chiều qua sông rộng sóng ken mặt người
Nhìn đời xin chuốc mua vui
Đâu hay đen trắng mưa đời quất ngang

Tiếng chim vỗ cánh huy hoàng
Thế gian mắt trắng đỏ hàng cây phơi
Gởi em một nhánh tơ trời
Thương nhau mắt ướt lỡ thời xuân xanh

Hạ hồng đá trắng tình xanh
Sóng xô ướt áo mỏng manh vai người
Thả con hạc giấy về trời
Tình treo cuối ngõ tiễn người vừa đi.

*

Nắng Tam Kỳ

.

Đẹp ngẩn ngơ cái nắng Tam Kỳ
Nhuộm vàng phố nhỏ chút tình si
Rợp bóng con đường hoa bò cạp
Ngày xưa qua đó tuổi xuân thì.

Hoa nở lung linh màu nắng mới
Em có về trên phố nắng trưa
Ngày đi mang cả mùa hạ nhớ
Rơi đầy trong gió sắc hương xưa.

Anh trở về đây mùa hoa mới
Chiếc lá vô tình rớt trên tay
Hàng sưa soi bóng bên dòng nước
Đâu dáng em gầy hương tóc bay.

Một cõi hoa vàng trong mắt nhau
Tam Kỳ màu nắng thuở chiêm bao
Áo trắng một thời em trôi mất
Qua sông Bàn Thạch sóng rưng sầu.


.

Nguyễn An Bình

 

Direct link: https://caidinh.com/trangluu1/vanhocnghethuat/tho/chumthomaumuahue.html


Cái Đình - 2022