Trần Đức Hợp


Khu Đèn Đỏ ở Amstersdam


Nơi trình diễn sex show trong khu đèn đỏ (Ảnh Trần Đức Hợp)

 

Lời Giới Thiệu:

Nằm trong một khu phố cổ, chật chội, kinh rạch chằng chịt, đông dân cư cũng là nơi đẹp nhất của thành phố Amsterdam, Hòa Lan, và tại nơi đây có một ngành nghề xưa nhất trên trái đất, đã có từ hàng ngàn năm qua, vì có cung tất phải có cầu. Được coi là ‘bất hợp pháp' tại nhiều nước trên thế giới hiện nay, nhưng tại Hòa Lan nghề này đã được hợp pháp hóa, công khai, nên các chị em làm ăn có môn bài, license, pa-tăng hẳn hòi, được chính quyền bảo vệ, có đóng thuế lợi tức, có nghiệp đoàn, và có kiểm tra sức khỏe định kỳ…

Thật ra, khó mà du khách nào có thể có một cái nhìn toàn hảo về Khu Đèn Đỏ này trong một vài ngày thăm viếng đất nước Hòa Lan, và ngay chính người Việt sinh sống và định cư ở nơi đây cũng còn chưa biết hết nếu không chịu khó để ý, theo dõi, và tìm hiểu cặn kẽ.

Hy vọng khi được mở rộng tầm mắt, người ta sẽ không còn bảo thủ, hay cổ hủ như trước vì những người chỉ nghe nói mà chưa từng tới tận nơi, nhìn tận mắt hay được giải thích không đầy đủ, cặn kẽ nên thường có những thành kiến xấu và hẹp hòi về khu vực này.

 

Khu vực làm ăn :

Từ khu nhà ga Central Station to lớn ở ngay trung tâm thành phố Amsterdam, đối diện là con đường chính Damrak nhộn nhịp, đầy du khách qua lại ngày cũng như đêm, với những hotels và những quán ăn đủ loại trên thế giới, được trình bày đẹp mắt và mỹ thuật, và với những ngôi nhà cổ kính có bề mặt và kiến trúc của thời Phục hưng của thế kỷ 15, 16, 17, và 18 cùng với những con kinh đào xinh đẹp với hai hàng cây xanh thơ mộng dọc hai bên bờ nước… Từ nhà ga chính đi trên con đường Damrak về hướng quảng trường Dam ở trung tâm thành phố, khoảng 5 phút đi bộ, bạn sẽ thấy tòa nhà cổ kính, nơi trao đổi thị trường chứng khoán AEX, và sau tòa nhà này là ‘giang sơn' của khu đèn đỏ, nhưng người dân bản xứ gọi là Khu Màu Hồng (De Roze Buurt/The Rose Neighborhood), nơi nổi tiếng nhất của Hòa Lan, và cũng là xứ sở của loài hoa Tulips, tượng trưng cho những tình yêu lãng mạn, và say đắm của con người.

 

Kỹ thuật chiêu dụ khách hàng:

Dưới ánh sáng của những ngọn đèn màu đỏ, treo trên các ô cửa kính sáng bóng và bên hông các bức màn cửa nhung đỏ, hay màu mận chín, các nàng kiều nữ ở nơi đây đã xử dụng đủ mọi chiêu thức để thu hút sự chú ý và làm mê hồn, lạc phách các đấng mày râu rảo bước xung quanh.Từ những cái liếc mắt đưa tình trên những đôi môi đỏ thắm, ngọt ngào, và ướt át, đến những nụ cười tươi như hoa, các nàng nhún nhảy theo điệu nhạc trên những thân hình bốc lửa, trong những bộ quần áo mỏng manh và hở hang, đầy khiêu gợi và kích thích. Ngoài ra, những nụ hôn gió đầy quyến rũ và khiêu khích, dưới mái tóc nhuộm vàng óng ả hay đỏ hung rực rỡ, trên những đường cong tuyệt mỹ của cơ thể qua bàn tay, dao kéo của những vị bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ tài ba đã làm tăng, giảm kích thước cơ thể như vòng ngực, vòng eo, vòng mông, bụng, sống mũi, lông mi, đôi mắt trên những đôi chân thon dài và những đôi giày cao gót 15 phân tây…

Những động tác khiêu gợi và kích thích này đã làm không ít các vị khách du lịch nữ phải thầm phục và ghen tị về khả năng diễn xuất của các nàng kiều nữ ở khu đèn đỏ này và khả năng dao kéo của các vị bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ tài ba.

Sinh hoạt trong Khu Đèn Đỏ chỉ bắt đầu khởi sắc khoảng 4 giờ chiều tới chừng 6 giờ rưỡi, mọi người nghỉ ăn, tới chừng 8 giờ tối vui nhộn và sống động trở lại; còn mùa Hè người đi lại tấp nập đến 10, 11 giờ khuya mới thưa bớt. Sau đó là đến đợt những dân nhậu hay đi chơi khuya, kéo tới 4 giờ sáng là bắt đầu có những ông đêm không ngủ được, sáng dậy trước khi đi làm tạt vô tranh thủ một quả lấy hên.

 

Các dấu hiệu và ý nghĩa của ô kính:

Một người bạn sống ở Amsterdam đã ví von và so sánh sự hoạt động của các kiều nữ chân dài trong các ô kính như một hoạt động Kinh Tế Thị Trường, nhưng định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa như sau:

– Khi đèn đỏ bật sáng và màn nhung đỏ mở rộng, các kiều nữ đứng cạnh cửa chờ đợi khách hàng = chị em ta chờ giờ vào ca…

– Khi đèn vẫn sáng, nhưng tấm màn cửa đóng kín = chị em ta trong lúc hợp tác, lao động sản xuất…

– Màn cửa đóng và đèn tắt = chị em ta nghỉ lao động …

Nhà báo Kiều Vĩnh Phúc ở London trong tác phẩm “Phiếm 2006” có viết về các nàng kiều nữ ở Amsterdam và nói đến sự chăm sóc sức khỏe thật chu đáo cho người dân ở Hòa Lan, ngay cả việc trợ cấp tiền phục vụ sinh lý cho những công dân có nhu cầu này…

Toàn khu vực này dài khoảng 400m, rộng khoảng 250m. Có chia từng khu: khu da trắng, khu Âu châu da ngăm, khu Nam Mỹ, khu Phi châu, khu Á châu… Cái hay ở chỗ: người đi xem đông như đi shopping, đi qua, đi lại, ngừng lại, chỉ trỏ, bàn tán, dí mũi vào cửa kính, có khi có Tour Guide hướng dẫn, đàn ông, đàn bà, thanh thiếu nữ, con nít cũng có… Các cô gái, mỗi cô một căn phòng, ngồi ‘cười cầu tài' với khách qua đường, xem TV, hay thỉnh thoảng nhún nhảy điệu nhạc Disco, hay lắc mông, lắc đít cho giãn gân cốt và đỡ chán, ngồi hoài chai cả đít. Dĩ nhiên y phục thường là Bikini hai mảnh, và thường mang giày ống (Boots) da. Khách ngừng lại tỏ ý, cô gái (cũng có thể là bà già) hé cửa ra trao đổi, thuận mua vừa bán thì chui vào, kéo màn cửa lại. Xong việc, khách đi ra cửa chưa kịp vuốt lại râu tóc thì màn cửa đã mở, và cô nàng lại tiếp tục nhảy múa hay ngồi xem TV. Chen vào giữa những căn phòng này là những tiệm bán Video Sex, và đồ kích dục, những nơi trình diễn thoát y có luôn ‘Live Show về Sex', Sex Cinema từ cổ điển cho tới hiện đại, và những Erotic houses, bỏ tiền cắc vô máy coi mấy cô hay mấy chàng lại cái bên trong uốn éo. Có cả Sex Museum, và 1 tiệm Condommerie rất lớn bán đủ thứ áo tròng kỳ lạ. Tóm lại không khí rất vui, người xem nói cười vang rân, cảnh đó cho du khách có ngay cảm giác là những chuyện mua bán sex cũng như chuyện ăn chuyện uống hàng ngày vậy. Ngoài những căn phòng ‘giải trí', còn có những tiệm bán hàng hóa như phố thường, tiệm ăn, tiệm hút cần sa (tiếng Hòa Lan gọi là Coffee House hay Coffeeshop), có cả một ngôi chùa Tàu rất lớn (khu này nằm trong khu Chinatown), dân chúng sinh hoạt cũng như những khu buôn bán khác. Trong khu cũng có một nhà trẻ! Chẳng sao. Nếu ngày nào trẻ cũng thấy vậy thì nó sẽ thấy mọi chuyện cũng thường thôi. Lại có khi gặp những đám truyền đạo, họ tụ lại thành một nhóm và hát vang những bài thánh ca ngoài đường để ‘may ra có người nào hồi tâm theo ý Chúa'. Vì vậy không khí ở đây rất nhộn nhịp, nó không có vẻ đồi trụy như người ta thường nghĩ. Và tương đối an toàn. Tiếng gọi là đường phố, nhưng lót đá cục lổn nhổn, mấp mô, hòa lẫn với mùi thuốc lá, bia, nước đái, cần sa... quyện lại với nhau thành một mùi ‘sa đọa' chỉ Amsterdam mới có. Và rất tự do, nói chung ở (trung tâm) Amsterdam người ta rất tự do. Tôi đi du lịch đã hơn 20 nước, cả trăm thành phố lớn, mà chưa thấy thành phố nào tự do thực sự như Amsterdam. Ai muốn làm gì thì làm, miễn là đừng làm hại đến người khác. Nếu có một anh chàng Da Đỏ mặc áo da, đầu cắm lông chim, hay cạo trọc hai bên theo kiểu Mohicans, đi vào chỗ này thì người ta cũng coi như chuyện bình thường.

 

Amsterdam và cái đẹp Văn hóa & Con người:

Người Hòa Lan có rất nhiều kinh nghiệm trong việc bảo tồn những kiến trúc thẩm mỹ và văn hóa của thời Phục Hưng trung cổ. Với nội dung và tinh thần cổ điển nhưng trang nhã, hoành tráng, không hỗn độn, bừa bãi, hay tả bí lù... họ đã để tâm xây dựng và chỉnh trang thành phố với bộ mặt và vẻ đẹp lãng mạn, trữ tình, nhưng đồng bộ với những đường cong của những ô cửa sổ nhiều màu sắc, bên dưới những mái nóc nhà hình nhọn… Và người dân ở đây có cuộc sống lặng lẽ và thản nhiên, vô tư, không tò mò, không nghi kỵ, có học thức và trình độ văn hóa cao, họ sống cởi mở và rộng rãi, không hẹp hòi và bảo thủ, ít bận tâm lo lắng, ít tất bật cho dù bên cạnh là những sinh hoạt nhộn nhịp không ngừng nghỉ của những quán Coffee shops, quán Bia nhạc, tiệm DVD về Sex shops, Peep shows, các Viện bảo tàng về Cần sa, về Tình dục, về Tra tấn cùng với những dòng du khách nhộn nhịp rảo bước qua lại trên những con đường lót đá cổ xưa, với những hàng cây xanh bóng mát bên cạnh những tàu thuyền ngược xuôi bên dưới kinh đào, và với dòng nước lặng lẽ chảy trôi quanh năm.

 

Trật tự và An toàn:

Những vị Cảnh sát, nam và nữ làm việc tại khu vực này với bộ quần áo đồng phục và áo khoác màu xanh dương đậm, rất dễ nhận dạng. Họ làm việc rất chuyên nghiệp và rất cương quyết. Những kẻ phá rối trật tự và trị an, sàm sỡ, chọc ghẹo, có thái độ không nghiêm túc, với những lời nói, cử chỉ và hành động khiếm nhã, đều bị mời ra khỏi khu vực này. Số lượng camera theo dõi cùng dòng người lũ lượt dạo qua, dạo lại, nhất là vào những buổi tối mùa Hè, trời ấm áp, khiến nơi đây trở nên khá an toàn cho du khách nước ngoài từ khắp nơi trên thế giới đến thăm viếng. Điều đặc biệt là những đoàn du khách phụ nữ đến coi đông đảo hơn các đoàn du khách phái nam. Họ rảo bước đi dọc khu phố, và viếng thăm Trung Tâm giải đáp thắc mắc (Public Information Center) đặt ngay cạnh ngôi nhà thờ nổi tiếng và cổ kính này (Oude Kerk = Old Church). Càng về khuya khu vực này càng nhộn nhịp, nhưng lại rất an ninh vì chẳng những Cảnh sát mặc thường phục mà cả An ninh chìm rảo bước, đi tuần tiễu liên tục. Kẹp hai bên khu China Town của Amsterdam với những tiệm ăn Á đông, với gà, vịt, heo quay màu đỏ rực treo trước các cửa tiệm, các siêu thị bán thực phẩm Á châu, ngôi chùa Tàu kiểu Đài Loan làm cho khu vực này càng trở nên sinh động và nhộn nhịp hơn. Người Hòa Lan gốc Việt - Hoa sống trong Amsterdam và vùng phụ cận cuối tuần thường ghé các quán ăn Á đông, và đi chợ mua thực phẩm ở nơi đây.

 

Thiết kế phòng kính:

Với kích thước nhỏ bé 2 x 5 mét trong khu vực chật chội và đông đúc ở Amsterdam , các nàng kiều nữ hành nghề tự do và độc lập, phải trả khoảng 110 Euros cho 8 tiếng thuê hay 200 Euros cho 16 tiếng thuê các ô cửa kính, qua các Brokers, trung gian địa ốc theo số Telephone treo trên bảng quảng cáo, có License và hợp đồng rõ ràng. Trong đó, với hệ thống ánh sáng mờ ảo, khung cảnh lãng mạn và gợi tình và các bàn ghế, giường tủ, phòng vệ sinh, hệ thống máy sưởi và máy lạnh (ghi chú riêng: những nơi có máy lạnh giá không ‘mềm') để các kiều nữ hành nghề thoải mái, đều được kiểm soát và theo dõi định kỳ của nhà nước Hòa Lan. Các kiều nữ chân dài đến từ khắp nơi trên thế giới như Ý Đại Lợi, Hy Lạp, Albany, Venezuala, Ba Tây, Hòa Lan, Nga, Ukraine, Nam Tư, Pháp, Tây Ban Nha, Thái Lan , Anh Quốc, các nước của Phi Châu….

Tùy theo sự phân chia có tính cách địa lý như trên trái đất, giá cả cũng tùy thuộc ‘lãnh thổ'. Những khu da đen đương nhiên có giá rẻ hơn khu da màu lợt hơn, và khu da trắng có giá cao nhất. Giá dịch vụ sàng xê trong khoảng 25-50 Euros, nhưng khi con mồi đã vào ‘lưới nhện' rồi thì sẽ có những món phụ trội tính thêm (Ghi chú thêm một chi tiết ngộ nghĩnh: giá tiền trong thập niên 80 - 90 đứng ở mức 50 Gulden/ Florin rất lâu, vì khoảng thời gian đó có nhiều người nhập cư lậu, đưa đến sự cạnh tranh, và rất khó mà lên giá 55 Gulden, chẳng giống ai, mà lên 75 Gulden thì lại quá mắc. (Khi xưa có một bài hát có tựa là ‘Le prix des allumettes', bản dịch tiếng Việt là ‘Tình mình như giá diêm', trong đó anh chàng ví tình yêu của hai đứa như giá hộp diêm, tức là bao năm không thay đổi, có thể khôi hài tục ví tình mình như giá đĩ !!! Cho tới khi tiền Âu châu thống nhất (1 Euro = 2,2 Gulden) thì giá cả lại lên vùn vụt, để bây giờ lại đứng chựng lại ở mức 50 Euros.

 

Chính quyền Hòa Lan & Xã hội:

Do chính phủ thấy rằng nếu tập trung dân táp nham lại thì dễ kiểm soát hơn và người dân cũng thấy rằng như vậy thì xã hội cũng bớt phức tạp. Một lý do khác là ‘trâu tìm trâu, mã tìm mã', đĩ điếm, trộm cắp, ma túy thường hay đi với nhau và cuối cùng tự tập trung cả về đây. Khu De Wallen/Đèn Đỏ vì thế không những chỉ có đĩ điếm mà còn có những chỗ bán cần sa, và là 1 trong những khu tập trung xã hội đen.

Và do dân Hòa Lan chủ trương không ngăn cấm phim XXX, vì càng ngăn cấm thì người ta càng tò mò. TV khuya thường chiếu những phim Erotics. Kết quả: những rạp khi trước chiếu phim XXX thì đã dẹp tiệm gần hết (chẳng ai coi) và TV bây giờ cũng chẳng còn mấy khi chiếu phim Sex nữa. Về mại dâm: thân xác của tôi, thì tôi có quyền bán, nếu thuận giá cả, tôi không ăn cắp của ai, như vậy tại sao cấm? Về điểm này khi trước Hòa Lan có luật cấm, nhưng ở Hòa Lan có nhiều điều luật ban ra, mà dân nhất định không theo thì cuối cùng nhà nước đành áp dụng chính sách ‘làm lơ'. Luật hiện hành vì thế cho phép bán thân, nhưng cấm ép người ta làm nghề mãi dâm, và cấm trẻ em. Về ma túy thì mỗi người được phép trồng 5 cây cần sa (cũng là biện pháp ‘làm lơ'), và được phép mang trong người không quá 15 gram. Nhưng không ai thắc mắc là những tiệm cần sa lấy đâu ra hàng, chẳng lẽ mỗi lần lấy mối 15 gram? Ai cũng biết, nhưng ai cũng làm lơ. Chính phủ cũng có lợi: cần sa rẻ sẽ ít dẫn đến tình trạng trộm cướp (còn vấn đề hút thì thực tế cho thấy những người thích hút thì hút, có nhiều người ở Amsterdam cả đời, tiếp xúc hàng ngày với dân hút, chích, mà không vướng nghiện), hơn nữa nhờ vậy cảnh sát dễ tìm ra những chỗ trồng cần sa lậu.

Nói tóm một điều: người ngoài tưởng là đồi trụy, không có văn hóa, nhưng với người dân Hòa Lan, đây là một trong những cách thể hiện hướng giải quyết xã hội độc đáo của họ, và là một bằng chứng cho thấy sự tôn trọng tự do cá nhân một cách tuyệt đối của người Hòa Lan. Số tội phạm ở Hòa Lan không cao hơn những nước khác ở Âu châu cho dù có dùng biện pháp gắt gao. Nhưng áp dụng kiểu này đòi hỏi người dân một trình độ nhận thức, và văn hóa đồng đều.

Lời kết:

Tôi đã đi dưới những hàng cây xanh tươi thắm dọc hai bờ kinh của khu đèn đỏ nổi tiếng của Amsterdam xinh đẹp và cảm nhận được những vẻ đẹp lãng mạn đầy thơ mộng ở nơi hạ giới này. Một người bạn mới quen, nhà thơ Đào Quốc Bảo, sinh sống và định cư tại Hòa Lan đã tặng tôi các câu thơ sau đây :

Từ xứ Uất kim hương
Hoa dệt thắm bờ mương
Nàng Xuân còn ngơ ngác
Tìm quanh dáng Hải đường…

Hàng ngày, những tiếng chuông của ngôi nhà thờ lanh lảnh vang reo trong khu phố cổ này như tiếng gọi hồn ai đang rảo những bước chân âm thầm ở một nơi vừa thơ mộng, vừa trần tục này… Ôi Amsterdam !!!

 

Bài & Hình: Trần Đức Hợp
(Bài viết này có sự góp ý và bổ sung của anh Nguyễn Hiền và Lại Mạnh Cường ở Hòa Lan. Xin cám ơn hai anh thật nhiều . TĐH)

Trích từ: ‘Du Lịch Ký Sự', bút ký của Trần Đức Hợp, tác giả xuất bản (2007).

 

 


Cái Đình - 2008 .