Nguyễn Ngọc Chu


Đặc khu là nhượng địa, nhượng địa từng phần là mất nước

1. ĐẶC KHU LÀ NHƯỢNG ĐỊA

Có bào chữa kiểu gì đi nữa, có tô vẽ kiểu gì đi nữa, có khoác áo mục tiêu gì đi nữa, thì cuối cùng về bản chất, đặc khu là hình thức nhượng chủ quyền lãnh thổ.

Nếu nói về chính sách giảm thuế, giảm tiền thuê đất, ưu tiên thủ tục hành chính, thủ tục hải quan… thì tất cả các điều khoản đó có thể pháp quy cho bất cứ nhà đầu tư nào đáp ứng đủ điều kiện, đầu tư ở bất cứ địa phương nào trên toàn quốc, mà không phải nằm trong một vùng lãnh thổ gọi là đặc khu.

Tại sao lại phải giới hạn trong một vùng lãnh thổ?

Điều đó có nghĩa là, khi giới hạn vùng lãnh thổ, gọi là đặc khu, thì không chỉ là chính sách ưu đãi kinh tế, hải quan, hành chính… mà quan trọng hơn, là nới rộng chủ quyền của nhà đầu tư trong biên giới lãnh thổ mà họ thuê với tường rào biên giới riêng biệt.

Đó là quyền tự do xuất nhập, quyền tự do định cư, quyền tự do lao động sinh sống. Đó là luật pháp ban hành riêng bao gồm cả phân xử tòa án trên vùng lãnh thổ này. Đó là vùng đất có tường biên giới riêng mà người Việt không được phép vào ra, chủ nhân có thể làm điều gì bên trong mà người Việt không thể biết.

Chẳng hạn, lấy thí dụ về dự thảo luật đặc khu.

Điều 46: Người nước ngoài được làm việc dưới 90 ngày và cộng dồn 180 ngày một năm không cần giấy phép lao động.

Chỉ với Điều 46 này thôi thì người Trung Quốc quanh năm suốt tháng ở đặc khu mà Việt Nam không làm gì được.

Có người phản biện rằng chúng ta sẽ kiểm soát ngặt nghèo các điều khoản đặc khu thì không cần phải lo sợ. Đó là ước mơ hão huyền.

Với một cơ chế đẻ ra tham nhũng như ở Việt Nam hiện nay thì chẳng có gì mà không thể mua được. Formosa Kỳ Anh là một điển hình “rực rỡ”. Việt Nam kiểm tra ngặt nghèo như thế nào mà để hàng ngàn lao động Trung Quốc đến không cần giấy phép. Sau bờ tường biên giới Formosa họ làm gì người Việt có biết được không? Huống chi là ở đặc khu, không cần giấy phép lao động, cùng luật lệ riêng.

Ngắn gọn, đặc khu là vùng bán tự trị, tự trị của người nước ngoài, nơi người Việt mất chủ quyền lãnh thổ, từ từng phần cho đến toàn bộ.

2. ĐẶC KHU ĐANG KỲ VỌNG VÀO LĨNH VỰC MÀ TRƯỚC ĐÂY GỌI LÀ NGU DÂN, LÀ TỆ NẠN XÃ HỘI

Những hãng lớn đầu tư về công nghệ không yêu cầu phải nằm trong đặc khu, cũng như không yêu cầu thuê đất thật dài hạn. Chỉ cần những chính sách rõ ràng mà nhà đầu tư thấy có lợi cho họ, khuyến khích họ đầu tư. Còn địa điểm đầu tư thì họ có con mắt đánh giá riêng. Đặc khu có thể là địa điểm không phù hợp với họ.

Chẳng hạn, ngay từ đầu, vị trí Vân Đồn là nhắm vào Trung Quốc. Vân Đồn không phải là địa điểm lý tưởng để Nhật, Mỹ, Châu Âu ưu tiên lựa chọn cho đầu tư công nghệ cao.

Vậy giới hạn vùng lãnh thổ riêng để làm gì?

Đó là tự do đánh bạc ở Casino. Đó là phố đèn đỏ đang rập rình đòi thông qua luật.

Thực chất, những người đề xướng thành lập đặc khu đang kỳ vọng trước hết vào các lĩnh vực mà thời Pháp thuộc chúng ta phê phán là đầu độc, là ngu dân, là tệ nạn xã hội.

3. AI LÀ "PHƯỢNG HOÀNG"? CHÚNG TA ĐANG HỌC NHẦM MÔN HỌC.

Có vị Phó chủ tịch QH nói rằng, thiết lập đặc khu là chuẩn bị cho "phượng hoàng" đến làm tổ!

Ai là "phượng hoàng"?

Tại sao thể chế các nước sinh ra "phượng hoàng" mà chế độ tươi đẹp của chúng ta lại không sinh ra được "phượng hoàng"?

Như vậy có phải là thể chế ở các nước sinh ra "phượng hoàng" ưu việt hơn thể chế của chúng ta có đúng không?

Nếu thế thì điều cần học là thể chế chứ không phải đặc khu.

"Phượng hoàng" của nước khác có đến thì rồi cũng ra đi. Học mót thì không thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng được. "Phượng hoàng" phải được sinh ra từ cơ chế quản lý của thể chế. Chúng ta đang học nhầm môn học.

Một số vị ĐBQH đang lên gân, cố biện hộ cho sự ra đời các đặc khu, cố vỗ yên dân chúng, rằng chỉ có những con “phượng hoàng thật to, thật sạch, thật đẹp” mới được các vị cho vào đặc khu.

Thật hoang đường. Những hãng công nghệ lớn của Âu, Mỹ, Nhật, Hàn thì đã có mặt ở Việt Nam rồi. Các vị chỉ chờ được các con cú diều đến từ Trung Quốc. Trước hết đó là các chủ sòng bạc, rồi các chủ lầu xanh, các chúa đất, các vua buôn lậu, các đại ca xã hội đen, các kẻ buôn người. Kế đến là các đao phủ công nghệ ô nhiễm, độc hại; các ảo thuật hàng nhái; các siêu lừa đảo.

Thí dụ cay đắng nhãn tiền là Formosa Hà Tĩnh. Các công ty của Đức đã đến Hà Tĩnh rồi ra đi. Chỉ có tội đồ Võ Kim Cự vì mê muội mới hạ giá 70 năm để rước con cú Formosa về. Mà tại họa từ Formosa Hà Tĩnh, không chỉ là thảm họa môi trường đã xẩy ra, mà còn đang tiềm tàng ở phía trước.

Các vị ĐBQH này tự hoang tưởng đến nỗi, rằng đặc khu của các vị rất có giá, đến mức có quyền tuyển chọn “phượng hoàng”. Quả là nực cười. Đặc khu của các vị chẳng có gì quý, ngoài sự hạ giá đến ê chề.

4. ĐẠI LÃN CHỜ ĐẦU TƯ: THÓI HƯ VÀ QUAN NIỆM SAI LẦM CƠ BẢN

Tại sao phải ngồi chờ vào đầu tư nước khác mà hạ mình thành “đặc khu hạ giá vượt trội”?

Tại sao phải mời “phượng hoàng” nước khác đến làm tổ mà không phải “phượng hoàng” của nước Việt mình?

Đó là do thói hư ngồi chờ người khác. Đó là do quan niệm sai lầm về nhân tố phát triển. Con người mới là nhân tố trụ cột trong phát triển kinh tế, làm cho đất nước hùng cường, chứ không phải ngồi chờ đầu tư nước ngoài mà trở thành sức mạnh của đất nước.

Thật là hồn nhiên khi nghĩ rằng, “một đồng rót vào đặc khu để thu hút về hàng chục, hàng trăm đồng”. Ở đâu có điều đó? Chỉ có buôn ma túy và phố đèn đỏ, chỉ có cướp bóc và lừa đảo, còn đồng tiền là mồ hôi nước mắt, chẳng thể dễ dàng từ trên trời rơi xuống, càng không thể lừa được các kẻ kiếm tiền lọc lỏi.

Từ bao giờ chúng ta có quan niệm sai lầm tai họa này? Từ bao giờ chúng ta học cái thói hư mà từ khi sinh ra bố mẹ đêm ngày răn đe, đi học sáng chiều thầy giáo nhắc nhở phải xa tránh?

Chỉ từ ba chục năm lại đây mà thôi. Từ khi xã hội nháo nhác chộp giật làm giàu. Từ khi những kẻ tham nhũng cướp đoạt trở thành những nhà tư bản cộng sản kếch sù. Từ khi một bộ phận lớn trong chính quyền khát tiền.

Khát tiền đến bán hết tài nguyên. Khát tiền đến bán hết đất đai. Khát tiền đến nợ chồng chất. Và bây giờ cơn khát tiền đang dẫn đến nguy cơ nhượng lãnh thổ.

5. BA ĐẶC KHU VÂN ĐỒN, VÂN PHONG, PHÚ QUỐC SẼ TRỞ THÀNH BA CỨ ĐIỂM QUÂN SỰ MỚI CỦA TRUNG QUỐC

Tại diễn đàn Shangri La bế mạc hôm qua ngày 3/6/2018, Trung Quốc đã công khai việc quân sự hóa ở Biển Đông Nam Á mà trước đó họ đây đẩy lấp liếm chối bỏ. Để thêm một lần thấy được sự tráo trở trắng trợn của lãnh đạo Trung Quốc. Muôn thuở họ là những kẻ nham hiểm lật lọng không thể tin.

Ai đã nghĩ ra ba đặc khu ở ba vị trí trọng yếu của Tổ quốc mà không phải là một?

Trung Quốc đã chiếm Hoàng Sa và 7 đảo ở Trường Sa để kiểm soát phía Đông, ai đã đề xuất ba điểm Bắc Trung Nam ở phía Tây để Trung Quốc không chỉ chiếm trọn đường lưỡi bò mà còn thọc ba lưỡi gươm vào đầu vào ngực vào bụng Việt Nam?

Thật là thâm độc.

Cùng với Hoàng Sa, 7 đảo ở Trường Sa, ba đặc khu Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc sẽ trở thành ba vùng lãnh thổ mới của Trung Quốc, giúp cho Trung Quốc khống chế toàn bộ vùng biển và vùng trời của Việt Nam. Không chỉ thế, còn đe dọa cả đất liền Việt Nam.

Với trình độ công nghệ và thâm mưu của Trung Quốc, trong cơ chế tham nhũng của Việt Nam mà đồng tiền mua được cả chức cao quyền to, thì Việt Nam không có cách nào để kiểm soát được hoạt động quân sự bí mật của Trung Quốc tại ba đặc khu này. Trung Quốc có thể xây cả hầm chứa tên lửa mang đầu đạn hạt nhân tại ba đặc khu này mà Việt Nam không thể biết được. Trung Quốc sẽ chôn lại nhiều thứ mà nhiều kiếp người Việt phải chịu tang thương.

Chưa bao giờ đất nước đối mặt với nguy cơ mất nước trong cái trở bàn tay của Trung Quốc như hiện nay. Từng ngày từng giờ ngàn vạn dây thòng lọng từ Trung Quốc đang vươn rộng đón chờ khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam. Trong số đó là ở ba đặc khu mà người Việt đang sắp tự nghĩ ra để tự mình chui đầu. Không chỉ về mặt không gian, mà còn là thời gian, từ trước, hiện nay, và nhiều đời kế tiếp mai sau. Nếu cháu con có thoát được tai họa thì sự trả giá sẽ vô cùng to lớn.

Không ai bắt chính quyền hiện nay phải làm giàu cho con cháu đời sau. Càng không được kiếm tiền bằng cách bán đất tổ tiên. Và vì thế, không ai được phép tước đi chủ quyền lãnh thổ truyền đời của con cháu.

Hãy dừng đặc khu. Khi đặc khu mở ra, thì không có cách gì để cản trở sự thâu tóm của Trung Quốc. Chính quyền hiện nay không phải là đối thủ của Tập Cận Bình. Đừng tự mình chui vào thòng lọng.

Đừng nghĩ rằng muôn dân đang thổi phồng sự nguy hiểm giả tưởng. Mà kẻ say bạc nên không thấy được tai họa nhãn tiền.

NHƯỢNG ĐỊA TỪNG PHẦN LÀ MẤT NƯỚC.

.

Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu


Cái Đình - 2018